Chuyển đến nội dung chính

Không chốn quay về

Bài báo Tranh cãi lương 8 triệu sao không về quê, vẫn bám trụ thành phố lớn nói về một hiện tượng dễ bắt gặp ở các thành phố lớn: những người lao động có mức lương mà sau khi trừ đi tiền thuê nhà và các chi phí sinh hoạt thì họ không còn dư ra được bao nhiêu, nếu không muốn nói thẳng ra là nhẵn túi. Bài báo dẫn ra một số động lực khiến người lao động vẫn tiếp tục cố gắng cầm cự ở thành phố chứ nhất định không chịu về quê sinh sống, bất chấp những khó khăn của đời sống tại đô thị. Mời mọi người đọc để thấy những góc nhìn và hoàn cảnh sống đa chiều quanh ta.

Trong bài viết này, tôi sẽ bàn về vấn đề sâu hơn một chút.

Có thể tạm chia những người xa quê bám trụ lại thành phố thành hai nhóm chính. Nhóm thứ nhất là những người thực sự muốn xây dựng cuộc sống tại thành phố. Đô thị cung cấp cho họ những phương tiện thuận lợi để đạt được các mục tiêu trong cuộc sống. Chỉ là họ chưa có được việc làm thu nhập tốt. Nhóm thứ hai là những người không thích bon chen với nhịp sống xô bồ ở đô thị, nhưng bị kẹt lại, vì một số lý do trong bài báo đã nêu.

Cuộc sống đô thị rất xô bồ nhưng nhiều người vẫn chọn trụ lại

Với nhóm thứ nhất thì có lẽ cũng không có gì để bàn. Muốn chơi trò gì thì phải theo luật trò đó. Muốn sống ở đô thị thì phải tìm cách thích ứng với đặc điểm của đời sống đô thị. Nếu nền kinh tế chuyển dịch bớt sang các vùng ven thì nhóm này cũng có thể sẽ di chuyển theo và sẽ giảm bớt áp lực cho khu vực trung tâm, và họ cũng có nhiều cơ hội để đổi đời hơn.

Với nhóm thứ hai, thì họ không nhất thiết phải sống tại thành phố thì mới thực hiện được những mục tiêu của mình, nhưng so với về quê thì bám trụ ở đô thị vẫn khá hơn. Những nguyên nhân chính khiến họ không chọn về quê thường là vì lên thành phố vài năm mà ra về tay trắng thì sẽ bị xem như thất bại, hoặc là vì đời sống ở quê nhà sẽ không được thoải mái như ở thành phố, sẽ phải nghe mọi người bàn tán, dị nghị, áp đặt, coi thường. Nói chung, nếu hồi hương thì họ sẽ phải chịu áp lực xã hội, và họ thì không muốn chịu.

Để minh họa, tôi sẽ ví dụ về một gia đình mà tôi quen. Gia đình họ có một cậu con trai, cậu học cũng khá nên bố mẹ cho cậu đi du học với nhiều kỳ vọng. Nhưng chương trình khó và khả năng của cậu thì có hạn nên nhắm không tốt nghiệp nổi, cậu muốn về học trong nước. Nhưng bố mẹ cậu không đồng ý vì cho rằng đi du học mà lại phải về khi chưa học xong như vậy là một sự xấu hổ với họ hàng, bạn bè. Vậy là cậu đành ở lại, học không nổi nên dần bỏ học mà làm lao động chân tay để kiếm sống. Như vậy, gia đình ly tán, tình cảm thì sứt mẻ. Sẽ không có vấn đề gì nếu cậu ta thích ở lại đất khách quê người và tự xây dựng cuộc sống riêng, và cậu thích làm việc tay chân hơn so với học. Nhưng trong trường hợp này, đó không phải mong muốn của cậu. Do gia đình đã không muốn cậu về, cực chẳng đã cậu phải ở lại.

Trên phương diện một cá nhân, điều cơ bản nhất ta có thể làm cho những người xung quanh, thứ nhất là không gây hại, sau đó nếu được thì góp phần cung cấp thêm cho người ta sự lựa chọn, giải pháp để họ sống cuộc đời như họ muốn sống. Nếu cậu thanh niên kia được phép lựa chọn việc về nước, thì thứ nhất là bản thân cậu sẽ hạnh phúc hơn và tình cảm gia đình cũng giữ được sự hòa thuận và gắn bó. Với bệ đỡ từ gia đình và sự quen thuộc của môi trường, văn hóa, có thể cậu vẫn sẽ tìm được thành công bằng những cách khác ngay trên quê hương mình. Nhưng cách phản ứng của bố mẹ cậu đã đẩy đứa con ra xa khỏi mình mãi mãi, cũng như gián tiếp đẩy cậu xa khỏi con đường học vấn mà cậu có tiềm năng hơn so với những công việc bán sức lao động. Đó vừa là một bất hạnh cho cá nhân nói riêng và thiệt hại cho xã hội nói chung.

Với lòng bao dung, thấu hiểu, sáng suốt, chúng ta có thể cung cấp cho nhau - và cũng là cho chính mình một đời sống tốt đẹp hơn. Trước khi nói một lời hoặc chuẩn bị ra một quyết định, ta cần hỏi bản thân vài câu:

Điều ta định làm có ích gì cho chính ta?

Điều ta định làm có ích gì cho người khác?

Ta có muốn sống cùng với toàn những người cũng nói và làm những điều giống như ta hay không?

Nếu bố mẹ cậu thanh niên cũng tự hỏi bản thân những câu hỏi đó, có lẽ câu trả lời sẽ là:

Việc ngăn con về không có lợi gì cho chính ta, ngoài tô vẽ thêm cho hình ảnh của ta với người ngoài

Việc ngăn con về không có ích gì cho con, trừ khi điều đó sẽ tạo động lực để con cố gắng học. Nhưng ta biết sức học và sự trung thực của nó, nên nếu nó cảm thấy không theo được chương trình học ở bên đó, thì khả năng cao là đó là sự thực.

Nếu ta sống với toàn những người mà khi ta cân nhắc và muốn làm điều gì đó tốt cho mình, những người xung quanh sẽ cố ngăn ta không được làm, thì thật là thảm họa.

Có lẽ họ đã có một quyết định khác.

Chỉ riêng việc chúng ta xây dựng một văn hóa không làm tổn hại lẫn nhau và giúp nhau có thêm lựa chọn là đã giúp nhiều người có cơ hội sống tốt hơn rồi. Nếu nhóm bị kẹt lại tại đô thị không bị gây thêm khó khăn với ý định hồi hương, đường phố đô thị sẽ bớt chật chội đi phần nào, bệnh viện thành phố sẽ bớt quá tải, những ngôi nhà thôn quê có thêm tiếng cười.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Những lý lẽ phổ biến phản đối tầm quan trọng của các vấn đề môi trường

Môi trường phải cân bằng với nền kinh tế      Lý lẽ này cho rằng quan tâm tới môi trường là lãng phí tiền bạc, và cứ mặc kệ các vấn đề môi trường thì sẽ tiết kiệm chi phí. Điều này không hề đúng. Giống như việc quan tâm tới sức khỏe và phòng tránh bệnh tật thì chi phí sẽ rẻ hơn rất nhiều so với việc để bệnh tật xảy đến và tìm cách chữa trị. Ô nhiễm môi trường gây thiệt hại những khoản tiền lớn.  Công nghệ sẽ giải quyết các vấn đề của chúng ta      Lý lẽ này thể hiện lòng tin vào tương lai, rằng các công nghệ sẽ giải quyết các vấn đề hiện tại và ngừng làm phát sinh các vấn đề mới. Kinh nghiệm thực tế trái ngược với dự đoán đó. Một số công nghệ thành công, nhưng một số khác lại thất bại. Những công nghệ thành công cũng thường mất vài thập kỷ mới được phát triển và ứng dụng rộng rãi. Cho dù có giải quyết thành công vấn đề mà công nghệ đó được thiết kế để xử lý hay không, thì những công nghệ mới cũng thường gây ra những vấn đề mới không thể lường trước. Mặ...

12 vấn đề nghiêm trọng nhân loại phải đối mặt

 Phỏng lược theo cuốn sách Collaps (Sụp đổ) của tác giả Jared Diamond, Homoro nêu ra 12 vấn đề mà chúng ta cần cùng nhau giải quyết, nhằm tránh xã hội của chúng ta đi tới một tương lai mà không ai mong muốn. 1. Tàn phá môi trường sống tự nhiên: rừng, đầm lầy, các dải san hô v.v... là môi trường sống của rất nhiều loài sinh vật. Nhưng hiện nay chúng đã bị tàn phá nặng nề, hoặc bị chuyển đổi sang các môi trường sống nhân tạo để phục vụ con người. Những môi trường tự nhiên này càng bị thu hẹp thì con người càng mất đi những lợi ích sinh thái: rừng giúp ta bảo vệ nguồn nước, chống xói mòn đất, tạo ra những bước cần thiết trong chu trình hình thành nước để tạo ra phần lớn lượng mưa cho chúng ta; đầm lầy nguyên sinh giúp bảo vệ nguồn nước. Về kinh tế, những cánh rừng bị tổn hại sẽ khiến con người tổn hại về gỗ và nhiên liệu thô; các đầm lầy và san hô mất đi sẽ làm mất đi môi trường sống của nhiều loài thủy sản đang cung cấp thực phẩm cho chúng ta. 2. Các nguồn lương thực từ thiên nhiên h...

NHỮNG NGÀY THÁNG TỐT ĐẸP CỦA NHÂN LOẠI KHÔNG CÒN NHIỀU NỮA - MẠC NGÔN

 Xã hội nhân loại ồn ào náo nhiệt, rối loạn lộn xộn, đèn đỏ rượu xanh, xa hoa buông thả, nhìn thì thấy vô cùng phức tạp, nhưng nghĩ kỹ lại một chút, thấy cũng chẳng qua là người nghèo khó truy cầu phú quý, người giàu có truy cầu hưởng thụ và lạc thú, về cơ bản chỉ là bấy nhiêu chuyện mà thôi. Vì sao người ta chán ghét nghèo khó? Bởi vì người nghèo không thể nào thoả mãn được tất cả những dục vọng của mình. Bất luận là nhu cầu về ăn uống hay dục vọng, bất luận là tâm hư vinh hay là thích sự hào nhoáng, bất luận là đi bệnh viện khám bệnh không xếp hàng hay đi máy bay ngồi khoang hạng nhất, đều phải dùng tiền bạc để đáp ứng, dùng tiền bạc để thực hiện. Phú là vì có tiền, quý là vì xuất thân – dòng dõi và quyền lực. Đương nhiên, có tiền rồi cũng không lo không có quý, mà có quyền lực rồi dường như cũng không lo không có tiền. Vì phú và quý có mối quan hệ mật thiết không thể tách rời, có thể dung nhập lại thành một phạm trù. Người nghèo khó khao khát và mong muốn được phú quý, đây là ch...